Chia sẻ Khám phá giá trị nhân đạo trong Truyện Kiều là ý tưởng trong bài viết bây giờ của chúng mình Tablenow.vn. Theo dõi nội dung để hiểu nhé.
Truyện Kiều của Nguyễn Du được xem như một bảo vật văn hóa của Việt Nam. Giá trị nhân đạo của tác phẩm được thể hiện qua vẻ đẹp và số phận đau thương của nhân vật Thúy Kiều. Dưới đây là bài văn mẫu phân tích giá trị nhân đạo trong Truyện Kiều để giúp bạn nắm bắt các điểm quan trọng, luận điểm trong đề văn này.
Đề bài: Phân tích giá trị nhân đạo trong Truyện Kiều của Nguyễn Du
Nội dung bài viết:
I. Dàn ý chi tiết
II. Bài văn mẫu
Văn mẫu phân tích giá trị nhân đạo trong Truyện Kiều – Súc tích và Hấp dẫn
I. Dàn ý Phân tích giá trị nhân đạo trong Truyện Kiều (Chuẩn)
1. Khai mạc:
– Giới thiệu về tác phẩm, tác giả
– Truyện Kiều là kho báu của giá trị nội dung và nhân đạo sâu sắc.
2. Phần chính:
a. Khám phá giá trị nhân đạo
– Định nghĩa: Sự đồng cảm sâu sắc của các tác giả với những đau thương trong cuộc sống, lên án xã hội bất công và bạo lực chống lại con người.
b. Giá trị nhân đạo trong Truyện Kiều
* Lên án xã hội đen tối
– Phơi bày sự thối nát của quan lại, kẻ ‘buôn người bán thịt’, kiếm lời từ cảnh đau khổ của phụ nữ.
– Chỉ trích xã hội làm thất thế giá trị, hạnh phúc của con người.
=> Nguyễn Du thông qua bút nghệ đã khám phá bức tranh thực tế của xã hội phong kiến, nơi tiền bạc có thể kiểm soát mọi thứ, dẫn dắt sự đen tối, làm nô lệ con người.
* Khen ngợi và tôn trọng vẻ đẹp con người
– Tả đẹp tuyệt vời của chị em Thúy Kiều, sử dụng thiên nhiên như một thước đo cho vẻ đẹp con người.
– Khen ngợi và tôn trọng vẻ đẹp tâm hồn: Thúy Vân cao quý, đài các, Thúy Kiều tinh tế, mặn mà.
– Khen ngợi tài năng của Thúy Kiều: thành thạo trong mọi lĩnh vực nghệ thuật.
* Đồng cảm, lòng thương những số phận bất hạnh:
– Lòng thương cho những tài sắc hoa bất hạnh
– Đồng cảm với những người bị chà đạp, bị ức hiếp, biến thành nô lệ cho việc mua bán.
c. Đánh giá:
– Nội dung:
+ Giá trị nhân đạo mang đặc điểm mới: Khen ngợi tài năng của phụ nữ
+ Chủ nghĩa nhân đạo trong Truyện Kiều của Nguyễn Du là sự phát triển và bảo tồn giá trị nhân đạo truyền thống của dân tộc, đồng thời đóng góp vào việc bảo vệ những con người yếu đuối.
– Nghệ thuật:
+ Sự tài năng về giá trị nhân đạo được thể hiện qua các nghệ thuật tinh tế như ước lệ, điểm xuyết, vẽ mây nẩy trăng, …
+ Tài năng xây dựng hình tượng nhân vật xuất sắc
+ Khả năng sử dụng ngôn ngữ tinh tế, khẳng định vẻ đẹp của ngôn ngữ dân tộc,
3. Tổng kết:
– Tóm gọn lại ý chính.
II. Bài văn mẫu Phân tích giá trị nhân đạo trong Truyện Kiều (Chuẩn)
Nguyễn Du, nhà văn vĩ đại của dân tộc, để lại di sản văn học khổng lồ, nổi bật trong đó là Truyện Kiều. Tác phẩm này đưa người đọc trải nghiệm cuộc sống và số phận của phụ nữ trong xã hội phong kiến qua mắt nhân vật Thúy Kiều. Bên cạnh việc phản ánh sự đau thương trong thực tế xã hội, Truyện Kiều còn là bức tranh tôn vinh giá trị nhân đạo khi chú ý đến lòng xót thương và sự trân trọng đối với con người.
Giá trị nhân đạo là sự đồng cảm sâu sắc của các nhà văn, nhà thơ đối với những đau khổ con người và những số phận bất công trong cuộc sống. Truyện Kiều là tác phẩm phê phán những bất công xã hội, đồng cảm và xót thương trước những số phận khổ cực của con người.
Trong Truyện Kiều, chủ nghĩa nhân đạo rực rỡ. Nguyễn Du vẽ nên bức tranh xã hội xưa với số phận nổi trôi của Kiều và kết hợp giá trị nhân đạo lớn lao.
Một biểu hiện đậm nét của giá trị nhân đạo trong Truyện Kiều là sự phê phán của Nguyễn Du về xã hội phong kiến. Xã hội này chứa đựng những sự bất công, đàn áp con người, nơi tiền bạc có thể chi phối mọi thứ và cả những kẻ ‘buôn thịt bán người’, lợi dụng cảnh khốn của phụ nữ.
Trước biến cố gia đình, Thúy Kiều quyết định bán mình để cứu cha và em. Cô gái tài năng biến thành món hàng, chỉ để người ta mua bán với giá bốn trăm lượng vàng. Xã hội phong kiến thối nát, nơi quyền lực của đồng tiền trở thành trọng tâm, con người trở thành nô lệ của đồng tiền, không kể đến công lí, đạo đức hay lòng nhân ái. Hơn nữa, xã hội này còn để những kẻ ‘buôn thịt bán người’ tự do, lời lợi trên thân xác của những cô gái thuần khiết. Đó là thế giới của Mã Giám Sinh, Sở Khanh, Tú Bà, Bạc Bà, …
Ví dụ như Mã Giám Sinh – một kẻ buôn người tự xưng là thư sinh, nhưng thiếu đạo đức và những giá trị cơ bản. Trong những câu thơ của Nguyễn Du, hình ảnh một người vô học, thô lỗ, mất văn hóa, hiện rõ:
‘Hỏi tên, Mã Giám Sinh
Chổ quê Lâm Thanh cách đây không xa
…
Ngồi ghế nghiêng nghiêng’
Những hành động như ‘ngồi nghiêng’, đáp trả thô lỗ, không khác gì những kẻ lang thang trên đường. Bản chất của hắn chỉ là kẻ buôn người vụng trộm. Trong việc ra giá với bà mai, hắn chỉ coi Thúy Kiều như một món hàng, thậm chí so sánh nó như ‘Cò kè bớt một thêm hai’.
Nguyễn Du bằng bút hiện thực của mình đã phơi bày bức tranh xã hội phong kiến thối nát, nơi đồng tiền làm chủ đạo, làm mất đi mọi công bằng, đạo đức và lòng nhân ái. Một xã hội mà những người thấp cổ bé họng không có quyền phát biểu, bị khinh rẻ, bị coi thường, trở thành món hàng có giá, bị mặc cả ‘cò kè’ từng đồng tiền.
Biểu hiện thứ hai của giá trị nhân đạo trong tác phẩm là sự ngợi ca, trân trọng đối với những giá trị, vẻ đẹp của những con người lương thiện. Điều này rõ ràng qua cách mô tả chi tiết về ngoại hình, tâm hồn và tài năng của chị em Thuý Kiều.
Bắt đầu từ vẻ đẹp của Thuý Vân, Nguyễn Du mô tả cực kỳ tỉ mỉ, so sánh với mây và trăng – những sự vật tượng trưng cho vẻ đẹp tuyệt vời. Vân được miêu tả như:
‘Vân hiển nhiên trang trọng không giới hạn
Gương mặt sáng hơn, tóc mượt mà màu trắng hơn cả tuyết
…
Mây còn phải chịu thua trước nét tóc của nàng, tuyết phải nhường màu da trước vẻ đẹp của nàng.’
Thuý Vân tỏa sáng với vẻ đẹp quý phái, duyên dáng và đáng yêu. Không chỉ là da màu tóc, mà còn là phong thái sang trọng. Trước vẻ đẹp của nàng, thiên nhiên phải ‘nhường bộ’, phải thua kém. Nghệ thuật ước lệ cổ điển được sử dụng một cách xuất sắc.
Miêu tả về Thuý Kiều, Nguyễn Du không chỉ sử dụng nghệ thuật ước lệ mà còn áp dụng biện pháp cổ điển ‘vẽ mây nẩy trăng’. Ông tạo điểm nhấn cho vẻ đẹp hoàn mỹ của Kiều bằng câu:
‘Kiều trắng hồng mặn mà
Vẻ tài năng hơn sắc vẻ hơn bao cô gái
…
Khéo nhanh tài bổ thế sắc quốc hồn’
Vẻ đẹp của Kiều không chỉ hoàn mỹ vượt trội, mà còn làm thiên nhiên phải ‘ghen tị’. Bằng bút pháp ước lệ và nghệ thuật miêu tả tài năng, tình cảm, tác giả vẽ lên bức tranh hai cô gái đẹp như tranh, độ tuổi tràn đầy sức sống.
Ngoài việc tả vẻ đẹp ngoại hình, Nguyễn Du chú tâm miêu tả vẻ đẹp tâm hồn của Vân Kiều. Hai tiểu thư đoan trang, hiền thục như chưa từng xuất hiện:
‘Phong lưu mực hồng quần
Xuân xanh xấp xỉ tuần cập kê
…
Tường đông ong bướm bay về mặc ai’
Nguyễn Du sâu sắc khắc họa vẻ đẹp nội tâm của Kiều – người con gái nết na. Đẹp đẽ và hiếu thảo nhưng còn có vẻ trầm lặng, sâu sắc:
Vẻ đẹp tâm hồn của Kiều lột tả qua hành động bán mình để cứu cha, là hình ảnh đẹp và nhân ái. Ở độ tuổi còn trẻ, với biết bao ước mơ, nàng đã hy sinh hạnh phúc, tự do để giữ gìn truyền thống và yêu thương gia đình. Hành động cao đẹp, đầy tình nhân ái! Có bao nhiêu người sẵn lòng làm điều này?
Khi lẻn lên chốn lầu son, giữa thế giới bán dâm, Kiều thương xót bản thân và đặc biệt, xót xa cho cha mẹ xa nhà:
‘Xót người tựa cửa hôm mai
Quạt nồng ấp lạnh những ai kia đâu?
…
Có khi gốc tử đã vừa kề bên’
Trái tim Kiều chứa đựng tình yêu trung thành, không phai mờ dù tình cảm với Kim Trọng bị tách rời. Trong trái tim nàng, hình bóng chàng vẫn đọng mãi:
‘Tưởng người dưới ánh trăng vàng
Tin sương luống những rày trông mong chờ
…
Tấm lòng son sẽ không phai đi bao giờ’
Kiều là người trân trọng tình nghĩa, biết ơn lòng nhân ái của Thúc Sinh. Khi trả ơn, Kiều thể hiện lòng biết ơn của mình:
‘Sâm Thương không vơ vụng tình nghĩa
Tại ai dám phụ lòng cố nhân’
Vẻ đẹp của Kiều tỏa sáng khi nàng tha thứ và báo ân với Hoạn Thư, người từng làm rung chuyển cuộc đời nàng:
‘Hòa bình thì cũng vui thay
Trả ân ra điều biết ơn lòng nhau’
Nguyễn Du không chỉ trọng vẻ đẹp ngoại hình của Kiều mà còn đánh giá cao tài năng của nàng:
‘Phong tư vốn đã tài trời
Nhân trí kết gióc, thiết mồn ở trong’
Tài năng của Kiều được tôn trọng và ông đặt niềm tin lớn vào phẩm chất tinh thần của nàng. Điều này làm nổi bật tư tưởng tiến bộ của Nguyễn Du so với thời đại.
Thấu hiểu đau đớn của Kiều khi trở thành một vật thế để người ta giao dịch, Nguyễn Du diễn đạt sự thương cảm và đồng cảm sâu sắc:
‘Đau đớn tự hào vẻ đẹp
…
Ngừng khát khao nhìn chiếc gương mặt phát phồn’
Nguyễn Du chia sẻ đau thương của Kiều, thương xót trước số phận đen tối của cô, khiến cô trở thành một món hàng, bị nhục nhã, đánh mất phẩm giá:’
‘Cò kè đòi thêm phần giá
Giờ lâu nằm giữa thịt da trong mơ’
Và càng thấu hiểu hơn, đau đớn hơn khi Kiều cô đơn giữa lầu Ngưng Bích, bị giam lỏng trong nỗi đau sầu ‘Trước cửa lầu Ngưng Bích, chờ mong mùa xuân/ Vẻ trẻ tuổi trắng như trăng, xa rợp bóng cây…’. Nguyễn Du đưa tâm hồn mình vào nhân vật để chia sẻ nỗi đau, thấu hiểu sự tủi nhục, nỗi buồn của Kiều. Ông nắm vững một tương lai u tối, mơ hồ của người con gái tài sắc vẹn toàn ấy:
‘Buồn ngắm cửa tắt chiều hôm
Thuyền ai bóng bẩy cánh buồm xa xa
…
Đón sóng biển hát vang quanh chiếc ghế ngồi’
Khía cạnh cuối cùng trong giá trị nhân đạo mà Nguyễn Du muốn thể hiện là niềm tin vào ước mơ, vào tương lai tươi sáng hơn cho những con người nhỏ bé. Dù cuộc sống của họ luôn đầy bất công, đau khổ, Nhà thơ vẫn trân trọng những ước mơ nhỏ bé của họ, ước mơ về công bằng, công lý, một xã hội không còn bất công, áp bức.
Điều này được thể hiện qua hình ảnh của anh hùng Từ Hải – với vẻ đẹp khác thường, phi thường:
‘Râu hùng hồi hộp mày ngài
Vai năm tấc rộng, thân mười thước cao’.
Từ Hải, anh hùng vĩ đại, là biểu tượng cho khát vọng công bằng của Nguyễn Du và những nhân vật trong Truyện Kiều. Anh đã giải thoát Kiều khỏi lầu xanh, mang đến cho nàng một tương lai rạng ngời, nơi cái ác phải trả giá. Kiều, trân trọng ân nghĩa, bày tỏ lòng biết ơn như Thúc Sinh:
‘Gấm trăm cuốn, bạc nghìn cân
Tạ lòng, xứng đáng báo ân’
Đối với những kẻ gây ra đau khổ như Hoạn Thư, Kiều không khoan nhượng, trừng phạt mạnh mẽ:
‘Dễ dàng chỉ là hồng nhan
Càng cay độc, càng oan trái nhiều’
Ước mơ của những tâm hồn lương thiện trong xã hội và của Nguyễn Du chính là một tương lai hòa bình, công bằng, nơi mà mọi người sống hạnh phúc!
Chủ nghĩa nhân đạo trong Truyện Kiều thấm đẫm cả nội dung và nghệ thuật. Nội dung của Nguyễn Du đong đầy tình yêu thương, nhân ái và tôn trọng, đặc biệt là nhân vật Kiều – hình tượng mang tâm huyết của ông. Chủ nghĩa nhân đạo còn đồng hành với sự đổi mới, đề cao con người và vinh danh tài năng của phụ nữ. Nguyễn Du đã làm giàu di sản văn hóa bằng chủ nghĩa nhân đạo, kết hợp truyền thống và sáng tạo.
Về mặt nghệ thuật, chủ nghĩa nhân đạo hiện diện qua bút pháp tinh tế như ước lệ, điểm xuyết, và sử dụng ngôn ngữ uyên bác. Sự sáng tạo trong xây dựng nhân vật, kết hợp với ngôn ngữ tinh tế, đã tạo nên thành công về giá trị nhân đạo trong Truyện Kiều.
Giá trị nhân đạo trong Truyện Kiều truyền tải tình yêu thương. Nó vừa giữ gìn truyền thống, vừa mang đến điểm mới, tôn vinh tài năng của phụ nữ. Đó là một kết tinh vĩ đại của Nguyễn Du, đánh dấu ông là nhà thơ sáng tạo và đậm chất nhân văn.