Dòng thơ về bí mật nỗi buồn tận đáy lòng

Nhận định Dòng thơ về bí mật nỗi buồn tận đáy lòng là chủ đề trong nội dung bây giờ của tôi Tablenow. Theo dõi bài viết để đọc thêm nhé.

Nỗi buồn giấu kín không lẽ không chia sẻ
Bài thơ về nỗi buồn như lời thì thầm
Chạm vào tâm hồn, gió nhẹ lướt qua
Màu xanh buồn hiện hình trong từng cung đường.

1. Hòn Đảo Nỗi Buồn

Nỗi buồn vô tận
Tác giả: Hoài Thanh

Nghỉ lại đi, Tình yêu ơi dừng bước
Chỉ cười nhìn nhau qua ánh mắt sáng ngời
Đôi ta giữ lại một chút e ngại
Đến gần nhau chẳng cần lời… chỉ đợi.

Xin đừng nói những điều đã quá rõ
Để tim nhau luôn nghi ngờ, luôn nhòe mờ
Để trong đêm thau, hồn ta trôi giữa cõi mộng
Bóng ai vẫn đợi, trong giấc mơ dịu dàng…

Thốt ra đi, đã kết thúc một chương
Chẳng khác gì hàng trăm cuộc tình khác
Hãy giữ kín một nỗi buồn nặng nề
Ngập ngừng, định nói, rồi chẳng thể…

Những nỗi buồn bí ẩn chỉ riêng mình ta
Tác giả: Núi Phú Sĩ

Có những nỗi buồn không lời diễn đạt
Có những suy tư khó nói thành lời
Có những đau đớn không lời lành
Những khoảnh khắc yếu đuối không hiểu từ đâu…

Có những ngày bồng bềnh giữa biển người
Muốn tìm nơi nương tựa nhưng khó khăn
Lời chia sẻ chân thành ai dám mở lời
Nỗi nhớ xao xuyến giấu sau kí ức riêng…

Có lẽ vô thường chính là đợi chờ duyên số
Con đường đi gặp thử thách trong niềm vui
Nụ cười hiện hữu giấu đi những tổn thương
Người đứng lên đối mặt với thử thách cuộc sống…

Nếu có một ngày mệt mỏi giữa bức tranh chiều
Hãy tin rằng hy vọng đang chờ đón bạn
Điều hướng con thuyền qua những sóng lớn
Giông tố vụt qua, bầu trời sẽ sáng ngời…

Tạ ơn cuộc đời vẽ bức tranh màu sắc
Hạnh phúc bình yên nở ngát trước mắt…

Nhớ Ơi…
Tác giả: Lê Tâm

Đời buồn ai bán tôi mua,
Mang về tôi cất muối dưa đắng ngắt,
Nếu ai mà có đắp phần,
Thì tôi cũng chẳng chút do dự gì đâu.

Cuộc sống như bể dâu ngọt bùi,
Niềm vui không dứt, u sầu tan biến,
Đêm nay tôi dưới ánh trăng sáng,
Bạn kia, cùng chén rượu, hỏi thăm nơi người ơi.

Đã qua hết một nhịp cầu,
Những buồn bã lặng lẽ khắc sâu nơi điều tôi đi,
Yêu người chẳng có gì xa lạ,
Nhưng sao lòng đau thắt, để tôi lẻ loi.

Tôi đã rơi lệ
Tác giả: Nguyễn Thanh Phong

Tôi đã khóc khi tình tan vỡ vội,
Chia ly đường, mỗi người một nơi.
Chẳng ai hiểu được nổi lòng tôi,
Nơi đâu còn ai, nói lời mật ngọt.

Tôi đã rơi lệ suốt đêm sầu đau,
Khóc lẻ loi, khắc sâu bóng đau thương.
Tôi đã rơi lệ, ngậm ngùi mối tình đầu,
Rơi nước mắt cho cả hai, cho tất cả.

Đêm tăm tối, tôi trách mình ngờ ngợ
Để nay đây lạc lõng, bước chân mơ.
Tình yêu liệu có quá nghèo nàn?
Đâu đây tình tan, heo hút cô đơn.

Trời giông tố, mưa rơi như nước mắt,
Ướt đẫm cõi lòng, nhấm nháp xót xa.
Mưa nước mắt, trở thành sông mênh mông,
Chảy đầy mi lệ, thành dòng suối đau thương.

Đời cô đơn, buồn thế ào ào,
Chẳng thể bên nhau, tình vẫn chia xa.
Nếu không thể chung mái đầu mộng mơ,
Xin đừng khóc, đau thương giữa đêm lạ…

Đèn dịu dàng sáng mờ
Tác giả: Quân Khu 7

Ngày xưa kia, tìm đâu bóng hình?
Bồn chồn nhớ, kỷ niệm thuở tình.
Áo trắng dịu dàng, giờ tan phai
Hương phượng hồng, ve kể lời ai.

Cơn mưa chiều phùn phụt bất chợt
Mi cô bé ướt đẫm nỗi nhớ.
Thư sinh e dè, lòng ngần ngại
Tình thầy trò, thơ kín tâm hồn.

Bên Lá Cafe
Tác giả: Quế Mai

Một mình lang thang dưới bóng đêm,
Nghĩ về em, hồn bơ vơ thêm.
Ly cà phê đen, hơi sầu thấu
Uống chua xót, giọt buồn rơi lụi…

Bên Chiếc Lược
Tác giả: Hoàng Ngọc Biên

Đêm trôi dài, lẻ loi như vô tận
Đêm nghĩ suy, tâm trạng trăn trở riêng
Bài thơ viết, những từ ngôn phiền muộn
Gửi đi nỗi nhớ, những lời yêu thương.
Còn nhớ kỷ niệm hồn thơ tràn ngập
Trong vòng tay, hơi thở như nụ hôn
Những ước mơ, những khát khao rực cháy
Mong ngày mai, ta sẽ cùng mộng mơ.
Nhưng tất cả chỉ là ảo vọng hão huyền
Người kia đâu, đang đợi chờ ai?
Đêm thao thức, nghe tim đau đớn khóc
Tiếng lá rơi giữa đêm, như điệu buồn.
Thời gian trôi, không biết nói cùng ai
Ôm trọn nỗi đau, u hoài bên bóng tối.

2. Tìm về những lời thơ về nỗi buồn giấu kín

Nỗi Đau Thầm Kín
Tác giả: Lan Anh

Những nỗi lòng gặp trắc trở khó ra
Ngày tháng u tối, xa cách ngàn dặm
Dòng nước mắt soi bóng trăng lạnh lùng
Hoài niệm tan vỡ, hương hoa tàn phai.

Loài chim kể câu chuyện đời phiêu bạt
Thương đau nhân gian, nợ tình rơi lạc
Trăng dịu dàng kết lời mộng hoang dại
Bóng mộ tình cay đắng trong đêm dài.

Sáng tạo vẽ nên bức tranh nỗi lòng
Ngậm sầu bên thềm, tàn nhang buồn bã
Mắt mở đón nhận cuộc đời đầy thách thức
Sông Tương trôi chảy, lòng vòng quấn quýt.

Trải qua trăm năm bước chân quyện vào đất
Giọt lệ tình đọng, tóc bạc như cánh sen
Trả nợ từng hạt, trả từng khoảnh khắc
Nỗi đau thấm sâu, ta chấp nhận mệt mỏi!

Đơn Côi
Tác giả: Vương Minh

Bóng đơn quạnh quẽ khuất xa bóng người
Gió nhẹ thoảng hồn lệ nhạt hương thơ
Rót chén trà đắng, hồn vẫn chờ đợi
Tận cùng cô đơn, lòng bơ vơ.

Khóc lóc mi buồn, mái tóc mây nhoè
Lặng lẽ đêm vắng, trái tim còn thèm
Khắc khoải vì sao hứa ước vụng trộm
Bóng cô đơn, lạnh buốt tận cùng.

Nhìn Xa
Tác giả: Ẩn Danh

Đường xưa, hoa khoe sắc rực rỡ
Bóng anh, buồn hiu hắt thấu lòng
Thẫn thờ, nước mắt chợt rơi
Thầm lách luồn giọt buồn trên lá hoa.

Nhìn theo chiếc bóng nhạt nhòa
Duyên xưa trốn chạy, tình xa mất rồi
Một mình trọn kiếp đơn côi
Mỗi đêm, khắc khoải bồi hồi ngẩn ngơ.

Trách cơn gió hững hờ đâu về
Bỏ mây, ngóng đợi, bơ vơ chạnh lòng
Còn gì đâu nữa mà mong
Đò chiều bỏ bến, quên dòng sông sâu.

Năm canh thức trắng gọi sầu vơi
Hồng nhan phận bạc đớn đau thương
Đau lòng lắm, bạn tình ơi
Nhớ thương đứng đợi, nghẹn lời xót xa.

Mưa chiều buồn bã
Tác giả: ÁnhTrăng

Mưa chiều âm thầm rơi lặng lẽ
Đầu đông lạnh giá, anh bước đi
Chốn này mưa gió như tâm hồn
Lá vàng rơi, tưởng như mơ mộng

Nỗi buồn giấu kín trong tim sâu
Không quên cánh chim phiêu bồng bay
Chiều về, nỗi nhớ tràn về
Nghe bóng dáng hình ai xa vời

Dưới bức tranh trời xanh ngắt
Tiếng gió lay nhẹ, hòa mình vào
Tình xưa giờ chỉ là hư vô
Người xưa ơi, đã xa rồi mất…

Mưa ơi! Xin nghỉ chốc đi

Lạc nhịp tình thơ
Tác giả: Hoàng Anh

Ngày dài tình thơ lạc nhịp độ
Giấu kín nỗi buồn, mơ mộng chờ
Chốn nào xa xôi hai lối mộng
Luôn thầm trông chờ một tình thơ
Người đến đây, liệu có để ý?
Họ quan tâm, dẫu chờ đợi
Chẳng biết lòng người thấu hiểu
Mắt buồn, nước mắt lệ mãi bơ vơ.

Tác giả: Hương Lan

Nửa đêm, cơn mưa tràn về
Trái tim rối bời, bốn bề lạc lõng
Nghe đồng hồ tích tắc đen kịt
Duyên lỡ phận, giấc mơ cũng phai nhòa.
Non hồng búp nở thành hoa
Mưa buồn rải rác, lòng ta chìm đắm
Đèn mờ rọi giữa đêm thâu
Muốn khoe ấm, sắc màu đây rồi.
Trong ký ức tháng ngày lạ
Tình đầu mấy khiến lòng nhớ thương
Buốt lòng, mưa gió qua thương
Mong manh khung cửa, nhớ ai hoài.

Mưa đêm thanh thản
Tác giả: Nguyễn Thanh Tâm

Mưa đêm ướt đẫm, vần thơ
Bóng em thoáng qua trong giấc mơ ngọt ngào
Mối tình thơ lỡ làng rồi
Bơ vơ lạc bước, nhớ thương chất chứa.
Reo rắc hạt sầu vấn vương
Ngày xưa, ta lỡ gặp nhau làm chi
Mưa đêm rơi mãi, làm chi
Cho trăng vẫn chìm, đường đêm không tỏ.
Ngày xưa, một đêm trăng rạng
Mình thề hẹn trên đôi đường yêu nhau
Nay chỉ còn mình, giữa bóng đêm
Trăng tắt lặng lẽ, nhớ thương mãi không tan.

Những góc khuất buồn
Tác giả: Kiều Nga

Nỗi Buồn Khoảng Lặng
Tác giả: Vương Hà

Có những đau buồn khó nói cùng ai,
Đành lòng giữ kín, chờ thời gian xóa nhòa,
Đời ngoại kia mỗi ngày đều hối hả,
Cười nhiều chưa chắc đã là niềm vui.

Có một tình cảm lâu ngủ dậy,
Có những góc khuất, lòng sợ lộ ra,
Sống tươi lên, cười giấu đi bí mật,
Nhưng đêm đến… cô đơn lại trỗi dậy..!

Trưởng thành, im lặng hơn nhiều,
Ngại ngùng, phân vân, đa sầu đa cảm,
Khung cảnh chiều thu buồn ảm đạm,
Nhạc Trịnh vọng lên… đụng vào trái tim..!

Nếu một ngày lạc mất niềm tin,
Bước sai đường, chẳng ai níu giữ lại,
Những cánh tay chạm, rồi chia xa mãi mãi,
Người qua người… nỗi buồn còn đọng mãi nơi đây..!

Có những đau buồn… không biết tâm sự với ai..!

Đêm Buồn Mưa Rơi
Tác giả: Hoa Tím

Ở trong này, trời bỗng dưng đổ mưa
Nghe ngoài kia cơn gió lay lá bay
Mưa đêm nay sao buồn đến lạ
Từng giọt rơi nghiêng ngả đến đau lòng
Đêm buồn mưa, ai nhớ ai không?
Em nhớ mãi mối tình nồng thắm ngày ấy
Đêm trăng vàng, hứa hẹn ước thề
Hứa bên nhau, mãi mãi sánh bước…
Nhưng ai ngờ, chúng ta phải xa nhau
Trong lòng em mãi chất chứa thương nhớ
Hình bóng anh qua bao tháng ngày đợi chờ
Trong tim này, hình dáng ấy em giữ lại
Mưa lạnh, thấm đẫm bao kỷ niệm vàng
Từng giọt châu, không ngừng tuôn mãi
Một ngày nào đó, anh sẽ trở lại
Chúng ta sẽ ôm ấp duyên đầu mãi mãi.

Giã Từ
Tác giả: Phương Hà

Bỏ lại xa cuộc tình cũ,
Dòng sông trôi mãi, lòng mình chìm đắm.
Còn gì giữa cõi trần gian,
Một trời mây trắng mang tình bay đi.

Nắng chiều rơi nhẹ tường vi,
Cho sắt môi, một nỗi lòng phôi pha,
Em về bên nẻo xa xô bồ,
Ta về dòng sông vắng chảy qua đời u buồn.

Tại sao không quay về nguồn,
Cho tình trở về hồn nguyên sơ
Muộn rồi, héo úa giấc mơ,
Vầng trăng đã khuyết, nỗi chờ đong đầy…

Nguyện Ước
Tác giả: Dvo23175

Anh muốn nói những điều trái tim kề bên
Đã giữ kín mãi trong vòng tay ấm nồng
Yêu những gì đời ban tặng mỗi sớm mai
Em có hiểu được những gì anh muốn nói không, em???

Lẽ Buồn
Tác giả: Đỗ Mỹ Loan

Đem nỗi buồn giấu kín vào thơ
Mỗi chữ ngẩn ngơ kể nỗi niềm sâu thẳm
Mắt long lanh, viền lệ bên kia
Mùa thu vừa chết giữa miền yêu thương
Nỗi buồn rơi từng sợi tơ vương
Rưng rưng nhớ thiên đường xa xôi

Hương Sắc Quê Hương
Tác giả: Hoàng Hoa

Nhớ quê!
Nơi ẩn chứa những kỷ niệm vui
Ngày mai, nọ, kia trôi êm đềm
Nhớ dòng Hương hòa mình say mê
Đám mây trên đỉnh Ngự ngẩn ngơ bồi hồi
Người đi giữa sương mờ mảnh
Kẻ ở trông theo dõi môi cười
Người ơi, nếu về, hãy mang theo
Nhớ, nghìn lần nhớ! Huế thân thương!…

Đêm Mưa Tình
Tác giả: Bành Thị Nòi

Mưa về phủ giấc mơ huyền bí
Trái tim cô phụ xao lạc vì duyên
Rơi một chút lo âu phương trời
Hòa theo gió mưa cuốn trôi phiêu du.
Mưa trôi cuộc hội tưng bừng
Cùng cơn mê huyền bí đắm chìm tan
Nụ cười bừng sáng đêm huyền diệu
Tình du viễn cảnh, ngàn câu chuyện đẹp.
Chật vật giữ nỗi đau vương
Làn môi ướt đẫm giữa bức tranh vàng
Đời mênh mông biển khắp trời rộng
Nước mắt rơi nhẹ nhàng giữa nắng thu.
Nhục vinh dần chấm dứt đi
Tâm hồn thanh thản, hình bóng thoáng qua
Giấc mơ đời, hạnh phúc tỏa sáng
Màn mưa đêm tan, nụ cười trở lại.

Phiêu Dạt
Tác giả: Bí Ẩn

Trì Hoãn
Tác giả: Lưu Vũ

Tôi lạc lõng giữa dòng đời cuốn xoay,
Như thuyền trôi giữa cơn sóng dữ dội,
Bao năm qua, cuộc sống vẫn thế thôi,
Nhìn về quá khứ, nỗi âu lo còn đây.

Tình yêu hòa mình trong kiếp người lạc lõng,
Tôi mê mải chìm đắm trong số phận,
Đêm đêm, nỗi buồn trôi dạt theo làn sương,
Chua xót ngập tràn như cảm xúc lạ lùng.

Trên con đường nhớ vương mờ mịt, tôi lạc lõng
Giữa quãng đời u tối, trái tim hiu quạnh,
Vì em, tôi đánh mất cả một cuộc đời
Bây giờ yêu lại, chờ ngày chia tay buồn vĩnh cửu.

Em yêu ơi, bao giờ em mới nhận ra
Phút giây buồn bã sẽ đến, đắng cay
Khi chính em lạc lõng, không chung đường một lẻo
Chia xa nhau, tội lỗi giết chết tình thương vô tội…

Những đêm hằng nhớ
Tác giả: Linh Lê Hoàng

Có những đêm buồn ngồi nhìn ánh trăng thanh
Vội vã viết những dòng thơ gửi về phương xa
Chẳng biết lúc này người ấy đang làm gì
Liệu có nhớ đến tôi như lời hứa xưa không ?

Những đêm buồn, trống vắng bóng dáng mênh mông
Thương nhớ le lói, tim võ vàng khôn nguôi
Hồn rười rượi, da diết tâm can sắt
Kỷ niệm quay về quanh hơi thở dịu dàng.

Đếm khúc tơ lòng theo cánh gió nhè nhẹ
Ngân nga cung thương, dỗ dành tháng ngày xa vắng
Khám phá mù khơi, khối sầu nặng trĩu
Xây bến tương lai bên thềm canh tàn vắng

Những đêm buồn, tiếng dế kể lời than thở
Nắm chặt bàn tay, êm đềm xoa từng ngón
Chạm vào vết thương, thời gian dịu dàng sờn sợi
Nụ cười giấu sau đôi mắt hằn sâu !

Mối Liên Kết Không Lời Ngỏ
Tác giả: Chưa rõ

Khói sương lay động bóng ngả mờ
Như mái tóc chừ đã lụi bại
Tâm hồn lưu dấu dấu ưu hoài
Nhìn theo đàn nhạn lạc loài hát thi vị.

Trăng cao trải sầu bi vàng úa
Đỉnh cuộc đời buồn tựa lá rơi
Vần thơ viết chẳng thành lời
Câu từ nhạt nhẽo sao vơi được tâm hồn.

Ngừng bút thôi… treo lời ngỏ không nói
Đôi dòng cuộc đời nhẹ nhàng mang
Ngược về quá khứ… hơi tàn
Canh khuya ai đánh giá… sầu lan kiếp người.

Đời U buồn
Tác giả: Chưa rõ

Cuộc sống ơi trôi lặng lẽ nhưng tận hưởng
Đến nơi tận cùng, ngóng chờ hạnh phúc
Không tương lai, chỉ màu hạnh phúc tươi sáng
Đong đầy niềm vui, quên hết lo âu và đau khổ.

Có phải cuộc sống là một bức tranh đầy màu sắc?
Chia sẻ yêu thương, hiểu biết từng nét vẽ
Khó khăn trở nên nhẹ nhàng khi có nhau
Mọi lo lắng, gian truân trở nên nhẹ nhàng trên con đường đã đi qua.

Cuộc sống lặng lẽ trôi qua đầy bí ẩn
Và bao đau khổ, học hỏi từng khoảnh khắc
Là một hành trình đầy ắp học thuật
Mãi mãi khám phá vẻ đẹp trong chốn biển đời xa xôi.

Cuộc đời là một dòng sông bất tận
Luôn tiếp tục, không ngừng lưu điều tốt đẹp!

Nụ cười dối lừa
Tác giả: Hương Lệ

Cười nhưng lòng lại đau thương
Những nỗi buồn kín đáo nhưng nặng trĩu
Trôi bời dòng thời gian hững hờ
Nụ cười che giấu cuộc đời lằng tríu
Quên đi quá khứ mờ ảo
Ngày nay chỉ còn lại những vết thương
Cười mỉm nhưng nước mắt đắng ngắt
Đau lòng khôn nguôi, hạt mưa thấm ướt
Chìm đắm trong kí ức xa xôi
Đêm về, nỗi buồn ngày xưa quay trở lại.

Khúc hát của cô đơn
Tác giả: Nguyễn Đình Nhâm

Ngồi bên cửa sổ, nghe mưa rơi
Nỗi buồn cũ trôi về như cơn gió
Thời thơ ấu giờ đã xa rồi
Lòng bây giờ vẫn còn ngập tràn buồn bã.

Những kí ức vương mãi
Tác giả: Nguyễn Anh Tú

Bình minh len lỏi trên bờ cửa sổ
Những kí ức vương mãi, nhẹ nhàng
Chạm vào tim như làn môi hồng
Hình bóng anh vẫn hiện hữu, không phai.
Những lời yêu thương, ngọt ngào như ca khúc
Vẫn vang vọng trong đêm lạnh giá
Giữa khoảnh khắc, em thấu hiểu mình mất anh
Khóc lẻ loi, trong gió đêm hiu quạnh.

Nỗi buồn khó nói
Tác giả: Hoàng Đức Hùng

Lòng bồi hồi trong nỗi cô đơn
Em nhớ anh, hình bóng xa xôi
Bên đời đen trắng, bóng tối ngập tràn
Giấu trong tim, nỗi buồn khó nói.

Làm sao tôi thoát khỏi cảm giác lẻ loi này
Cần một bàn tay ấm, một lời thăm hỏi
Để hòa mình vào dòng người chật chội
Và những lời an ủi nhẹ nhàng hơn cả ánh nắng.

Những tia nắng nhỏ làm ấm lòng tôi
Giữa cuộc sống đầy chông gai và đau thương
Là động lực khi tâm hồn mệt mỏi
Trên con đường dẫn đến những khúc quanh muôn màu.

Nụ cười đã lâu không còn rạng ngời
Trên con đường của hy vọng mong manh
Đôi khi niềm vui trở nên xa xôi
Và tôi chỉ còn một mình lang thang trên đường đời.

Bao lâu nay tôi mang theo nỗi buồn
Chẳng biết bao giờ mới được thả lỏng
Nhưng giờ đây, tôi muốn chấm dứt lê thê
Và tìm thấy niềm vui ẩn sau khó khăn.
Ngay lúc này tôi cảm thấy lẻ loi.

Lẻ bóng anh về
Tác giả: Tâm Linh

Bước đi lẻ bóng trên con đường quen
Thiếu bóng dáng kia làm cô đơn buồn
Đời quay lưng, còn anh bước trên con đường
Mùa thu về, lòng hóa đá, lạnh lùng.

Không trách người đã đổi thay tình cảm
Nhưng lòng anh tự hỏi, đời sao đắng cay
Nỗi buồn dài lê thê, đeo bám theo bước chân
Chẳng biết bao giờ hết kỷ niệm hy vọng.

Em ra đi, anh lẻ loi trên con đường
Chẳng ai đợi chờ, cô đơn lặng lẽ
Giot mưa rơi hoặc là lệ anh tuôn
Trên khuôn mặt, những ký ức vẫn lưu luyến.

Hạnh phúc ẩn nấp trong những chuyện nhỏ
Nụ hôn êm đềm giữa đêm tĩnh lặng
Phố xưa trải lòng, chỉ còn bóng hình mơ
Trái tim buồn thảng thốt, người có hay?

Đêm dài trôi
Tác giả: Ngọc Trinh

Có ai đâu, cho mượn tấm chân tình
Để yêu thương tràn ngập, hồn hoang hoải
Đêm dài trôi, tôi cô đơn mệt mỏi
Mong một ngày, hạnh phúc sẽ dành lại…

Có ai không, đặt tên nhau trên môi thơm
Mơ mộng thoảng, thời gian ngừng lại một chút
Một lần thôi, hãy để bình yên lan tỏa
Đôi ta kề vai, trọn vẹn giấc ngủ yên…

Ai cho mượn nụ cười hiền lành
Mắt biếc lấp lánh dịu dàng say
Bờ môi hòa mình trong tự niệm
Chết cả nghìn thu, lòng trải đắng cay…

Có ai không, tôi xin một vòng ôm
Rét buốt giữa mùa đơn côi lạnh
Bàn tay xa lạ đến quen thuộc
Nắm chặt, hồn ấm áp, tình ngát ngây…

Có ai không mơ giấc mộng êm đềm
Vần thơ tình, tình dang dở sắp nở
Cuộc đời tôi, chỉ một phần tư
Vẫn lẻ loi, bóng riêng, lòng tự do…

Có ai không, chơi trò gọi nhau là anh – em
Anh là chồng, em thì thời là vợ
Hồng tơ kéo đưa vào duyên nợ
Đi cùng nhau đến hết cuộc đời…

Có ai không, hãy nói lên điều ước
Đừng ngần ngại, nói mấy lời thiên thơ
Nếu coi tình yêu như hơi thở
Thì hạnh phúc sẽ đến bên ta.

Đêm buồn
Tác giả: Lưu Diệp

Đêm tĩnh lặng, chỉ có ta đơn côi
Nhớ về người, thầm gọi tên nhau thôi
Ngọc rơi đâu đây, buốt lạnh tim sầu
Mơ về phút đầu tiên ta hẹn ước.
Đêm yên bình, sương khói mơ màng trải
Mưa thì thầm, gợi nhớ càng thêm thương
Ta cô đơn, thao thức giữa canh trường
Tim cô đơn, niềm vương sầu lặng lẽ.
Gặp nhau nhưng duyên kiếp sao đổi thay
Yêu xa xôi, đệm nhạc bi ai
Nhớ mãi trong đêm dài bóng tình ái
Tim em ấp bóng hình sâu đậm !!!

Đêm buồn mỏi mệt
Tác giả: Linh Hoàng

Đêm đông se lạnh, trăng ngủ trong mây
Cơn gió buồn rì rào, đêm tối u tối
Chân ai vội vã, lạc lõng trong bóng tối
Ngấm ngầm mất dấu, giữa cô đơn vô tận.

Đêm không trăng, sao lạnh buốt tim
Thương nhớ chất chồng, lòng hưu vọng xa xôi
Gió lạnh buồn thương, ru hồn thả buông trôi
Hạt sương đọng, buốt bờ môi tê tái.

Đêm cô đơn, chờ đợi sự trở lại của xuân
Nhưng mỗi lần chờ đợi chỉ là thời gian trôi
Người đi xa, con tim tan nát
Đời nữ khách, lòng hoang tàn như bụi gió.

Kiếp phong ba, đôi bàn tay trần trụi
Tóc bạc phai, bám trắng bụi sương đêm
Mắt xa xăm, muốn tìm chỗ ấm êm
Sao lạc lõng mãi giữa trời đêm u ám.

Nhớ mãi người con gái xưa kia
Trái tim anh đầy nhung nhớ biết bao
Muốn nói lời yêu mà lòng e ngại
Chẳng dám bỡ ngỡ, ân hận bấy nhiêu

Hè về, ve kêu ngân nga vang
Phượng hồng phai mờ, nắng nhẹ nhàng
Lời chia tay như bút mực giữa trang
Kí ức xa xô, niềm nhớ không dời

6. Những tâm sự buồn qua từng lời thơ

Cảm giác mơ mộng, ngọt ngào say đắm
Trúc Thanh viết nên, tình cảm đong đầy
Ngọt ngào như hương hoa phôi phai
Làm rung động bao con tim nao lòng

Cảm giác lạnh lẽo bủa vây, hồn buồn thiu
Quanh ta, ngoài kia, còn ai thấu hiểu?
Chìm đắm trong cô đơn, lặng lẽ thở dài
Nhìn xung quanh, tri kỷ ơi, đâu rồi?

Cuộc sống như bức tranh nhiều mảng màu
Một cảm giác lạ lùng hiện về bất chợt
Gì còn sót lại khi tâm hồn trôi dạt
Đời vụt qua, người ta quên mất ta

Những phút giây rỗi, lòng lo sợ rộn ràng
Đêm về, tựa gối, suy nghĩ u ám
Hồn lạc lõng, tâm tư vô định mênh mang
Tim đập êm đềm, óc trí như đá đóng băng

Những lúc mệt mỏi, tinh thần gục ngã
Những nợ cuộc đời cứ chầm chậm trả đòn
Nước mắt rơi, nhẹ nhàng, làm dịu vết thương
Mai sáng mới, không còn bóng đen khóc

Mộng Đêm Huyền Bí
Tác giả: Vũ Phong Tuyền

Nay là lễ giỗ cuộc tình thăng trầm
Đến bên nghĩa trang, kí ức trôi vàng
Con đường yêu vẫn mãi tươi tắn hoa hồng
Bỗng chốc, những hồi ức ùa về trong lòng…
Ở thế giới ấy, em hạnh phúc êm đềm
Nhớ ngày xưa, chiều mưa lãng đãng
Hẹn hò dưới gốc cây lá đổ thưa
Hứa mãi mãi, chỉ yêu mình em thôi…
Định mệnh không đành để đôi ta cùng bước
Chia tay mưa, tình tan gió hóa lá
Em rời bỏ, hướng về phương trời xa
Anh cô đơn, giống lá úa tàn… úa tàn
Em ra đi, mang theo nửa hồn mình
Anh ở lại, hồn vụt tắt như ngọn đèn
Trách sao số phận gieo nỗi buồn
Lệ tuôn trào, ai làm nát tan hồn anh…
Này giỗ cuộc tình, em còn nhớ không?
Đốt nhang hương, lòng nhớ tràn đầy
Bài ca xưa vang lên, hôm nay ta lại hát
Chào em, kí ức đã phai mờ…

Thoáng Qua
Tác giả: Minh Hoàng

Có lẽ đã qua lâu, quên đi cảm giác yêu thương,
Đôi bàn tay kia, trong bóng chiều dài đã mờ nhạt,
Hay là tình đầu, rời bỏ quá vội vàng,
Lời em ơi, đã phai nhòa theo thời gian.

Lâu lắm rồi, lòng không buồn bã,
Không say sưa trong mỗi cơn giận dữ,
Không nhớ đến từ ngữ ‘xin lỗi’,
Chân bước theo đường ngược lối đầy điều kỳ diệu.

Vụng Trộm
Tác giả: Lê Thanh Tùng

Cuộc sống phức tạp, nhiều lúc rối bời
Con người quay cuồng trong cuộc sống nhục nhã
Lương tâm giá trị thấp hơn những đồng tiền
Người ta để ý đến tiền bạc hơn là tấm lòng.

Tôn thờ sư phụ nhưng chỉ là vật trang trí
Người cứu giúp nhưng thế giới vẫn đầy tai ương
Thực tế thường phải chấp nhận sự an phận
Không có niềm vui thực sự ở trong những điều bình dị.

Đời trắc trở, nẻo đường không biết đi về đâu,
Cuộc sống xoay chuyển như cơn say men giải tỏa nỗi buồn,
Mối quan hệ gia đình rối bời, tình thân không còn nguyên vẹn,
Liên kết giữa anh em mất mát theo thời gian.

Nhân quả quanh co, ai là người giữ vững giá trị của tình nghĩa?
Phúc lợi và danh vọng thuộc về những kẻ tham lam,
Đánh giá và lời khen hay chỉ là miệng nói tuỳ hứng của thế giới,
Tôn trọng, khuyến khích, tuỳ thuộc vào lòng nhân và lễ nghĩa.

Khát Khao
Tác giả: Hạ Thanh

Rượu tràn vào tâm hồn, liệu có làm tan chảy lạnh lùng?
Hay chỉ làm cô đọng hơn giữa băng giá của mùa đông?
Hay là mọi đau khổ sẽ trào dâng như má hồng phai mờ,
Và cuộc sống chán nản sẽ tìm thấy lối thoát?

Hãy đổ cho tôi chén rượu đậm
Tôi cần nó để mình say mê
Để tôi không là tôi chính mình
Đừng để tôi tỉnh giấc này.

Muốn quên hết kiếp sống người
Thân xác yếu đuối, hồn tan tác
Là tôi, có lẽ chính là tôi
Chán nản vẫn hiện hữu giữa bồn bề.

Hương rượu thấm vào tâm trí
Quên cả chén, vỡ nát đôi tay
Cuồng điên, đất trời xoay quá
Gục xuống, tai nghe tiếng cười gọi.

Cười rồi lại khóc, quặn đau đê mê
Say tỉnh, giữa bóng tối hoang vắng
Trong thế giới vô hình kia
Hồn tôi bay lên, chẳng muốn quay trở lại.

Chấp Nhận Kết Thúc
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

Ừ thì kết thúc…
Tôi buồn bã quay lưng
Dấu lệ buồn trải lòng sâu thẳm
Anh cố giấu nhưng em ơi đằng sau kìa có khóe mắt buồn.

Nỗi buồn nặng trĩu, không còn chỗ chứa đựng.
Ừ, em muốn làm bạn, tôi sẽ chấp nhận
Nhưng em ơi, trong tôi, em mãi là tình yêu
Và điều đó, em có thể hiểu hay không?

Em nói chúc tôi tìm được hạnh phúc mới
Nhưng em không biết rằng, hạnh phúc mới ấy là em
Tôi đã tìm, nhưng giờ đã mất em
Chẳng thể tìm thấy ai giống em nữa.

Chúng tôi sẽ gửi đến bạn một bộ sưu tập các bài thơ sâu sắc về nỗi buồn, hy vọng bạn sẽ tìm thấy sự an ủi và động viên. Chúc bạn một ngày tràn đầy ý nghĩa!